Hạ Quyết Vân ghi nhớ, nhìn về Khung Thương khoe thành quả.
Khung Thương thở dài: “Tôi thật thất vọng. Xã hội này quá hiểm ác.”
Hạ Quyết Vân cười nói: “Tuổi trẻ chưa hiểu sự đời mà.”
Khung Thương:???
Địa chỉ thật sự rất gần, hai người đi bộ đi trước, dù vậy đi được đến nửa đường sắc trời đã tối.
Phòng trọ của Hạ Hạ nằm bên trong ngõ nhỏ đi vào, bên trong ngõ không có đèn đường, vài cửa sổ ánh sáng vàng sáng lên, nhưng nhìn từ cửa vào vẫn khiến người ta có cảm giác sâu thẳm sợ hãi.
Khung Thương cho tay vào túi, tiến lại gần Hạ Quyết Vân hơn một chút. Hạ Quyết Vân đột nhiên dừng bước, để Khung Thương đứng ở ngã tư đợi, rồi tự mình chạy vào cửa hàng tiện lợi gần đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT