Thẩm Tuệ tiếp tục giải thích nói: “Hắn đi vào lúc tôi còn mơ mơ màng màng, chỉ mở to mắt nhìn một chút nên mới có ấn tượng. Cũng có thể là tôi nhớ nhầm. Bất quá hắn mặc quần áo liền là mấy bộ như vậy, ngày thường thì hay mặc màu lam khá nhiều.”
“Nga, tôi chỉ muốn cô thả lỏng một chút, hỏi cho thoải mái thôi, không cần quá căng thẳng. Người khi gặp chuyện bi thương thường sẽ có ký ức rối loạn cũng là chuyện bình thường.” Khung Th·ương nói, “Trong vụ này cục rất coi trọng, nhất định sẽ điều tra truy tìm manh mối.”
Thẩm Tuệ ôm ngực nói: “Vậy thật tốt, cảm ơn.”
“Chúng ta tiếp tục đi.” Khung Th·ương nói, “Hai người có biết Đinh Đào ngày thường có đắc tội ai không?”
Thẩm Tuệ lại khóc nức nở nói: “Chồng tôi là người rất tốt, bạn bè cũng nhiều. Tôi không nghĩ có ai phải giết hắn.”
Khung Th·ương liếc sang Đinh Hi Hoa luôn giữ vẻ trầm mặc, người sau cúi đầu tránh né ánh mắt.
Khung Th·ương nói: “Ví dụ như, 12 năm trước, Đinh Đào từng cố ý ngăn xe cứu thương lưu thông, khiến một thai phụ mất cơ hội chữa trị tốt nhất, rồi cũng không qua khỏi. Người nhà thai phụ hẳn xem Đinh Đào là kẻ thù chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play