Cùng lúc đó, ở một nơi khác, Giang Tụng chạy trối chết, mãi cho đến khi gần khu rừng nhỏ phía nam của trường học mới dần dần dừng lại.
Muốn một con ốc sên chạy trốn thật sự là quá khó khăn.
Giang Tụng cõng cặp sách, chống đầu gối thở hổn hển, thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn lại. Vẻ chột dạ, sợ sệt ấy có thể khiến người khác nhận ra ngay cậu vừa làm chuyện gì đó trái với lương tâm.
Dư Sâm đã đợi ở đó từ lâu, đứng trên con đường nhỏ ven hồ. Ánh trăng cao vợi chiếu xuống mặt nước, gợn sóng lăn tăn đẩy ra, làm nổi bật chàng trai có vóc dáng gầy gò, trông hắn càng thêm sạch sẽ, sắc bén.
Giống như vị Tinh Linh Vương tính cách lạnh nhạt trong thần thoại phương Tây.
Giang Tụng như có cảm giác, còn chưa kịp thở đều, ngẩng mắt lên liền đối diện với ánh mắt của Dư Sâm. Lạnh lùng, thanh sạch như một lớp tuyết mới phủ.
Chỉ là “lớp tuyết mới” này từ trước đến nay rất tinh tường và không hề nể nang ai. Hắn lập tức bước đến chỗ Giang Tụng, mở miệng hỏi ngay: “Cậu lại trộm đồ của Từ Hoài Cẩn à?”
“T-tôi không có!”
Giang Tụng chột dạ đến cực điểm, trừng to mắt, cố gắng lấy khí thế, lắp bắp cố chấp nói: “Tôi cho hắn kẹo, tôi còn hỏi qua hắn rồi, là hắn nói không cần.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT