Giang Tụng chưa từng thấy Dư Sâm thất thố đến mức này.
Hắn ta đang khóc, hoảng loạn và tuyệt vọng như một người sắp chết đuối. Giọng đứt quãng, lặp đi lặp lại với Giang Tụng: “Cậu giận, nói đi, có thể… làm bất cứ điều gì cậu muốn…”
“…Không thể, chia tay… Không thể như vậy…”
“Giang Tụng… cậu không thể, như vậy…”
Giọng khàn khàn đầy hơi thở khó khăn chen ra từ tiếng khóc nức nở. Nghe là biết hắn ta đã dốc hết sức để ổn định cảm xúc, nhưng vẫn không có tác dụng gì.
Giang Tụng sợ hắn ta khóc đến ngất đi, nên khi tìm được một khoảng trống để chen lời, cậu vội vàng trấn an: “Tôi không nói chia tay mà, cậu đừng khóc, đừng khóc nữa, hít thở đi, Dư Sâm.”
Giang Tụng, người lo lắng vô ích ở bên này, vừa phồng má hít thở thật sâu, vừa chậm rãi hướng dẫn hắn ta cách bình tĩnh lại.
“Cậu làm giống tôi này, hít – vào –, thở – ra –.”
“Đúng vậy, làm tốt lắm, ngoan ngoãn làm theo tôi một lần nữa nhé…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT