Tác giả: Lão Can Mụ
Kiếp trước, Viêm Trụ tiên sinh từng kể rằng: “Chó ấy à, rất thích tha những thứ nó coi trọng về ổ, rồi vừa liếm vừa cắn. Nếu thấy không thú vị nữa thì cắn hỏng rồi vứt đi, nếu thú vị thì sẽ chia sẻ với người khác, chỉ có một hai món đồ đặc biệt nó sẽ giữ khư khư như bảo vệ thức ăn, ngay cả chủ nhân cũng đừng hòng động vào.”
“Haizz, sân vườn nhà Rengoku hôm nay bị phá tan hoang thế này, cũng phải kể từ lúc ta ném đi con búp bê cầu nắng yêu thích nhất của nó…”
Lúc đó Yoriichi không để tâm, chỉ nghe như một câu chuyện thú vị. Nhưng cậu không ngờ rằng phong thủy luân chuyển, sẽ có một ngày chính mình lại trở thành món đồ chơi bị chó tha về ổ.
Giờ phút này, Yoriichi liều mạng nhớ lại từng câu mà Viêm Trụ tiên sinh đã nói, hy vọng có thể tìm ra cách thoát thân.
Tiếc thay, với sự chênh lệch hình thể giữa cậu và con bạch khuyển, trừ phi huynh trưởng tự nguyện biến lại thành người, nếu không chẳng có cách nào cả. Nhưng xem bộ dạng huynh trưởng, có vẻ không muốn biến lại cho lắm… Có phải vì hóa thành bản thể sẽ tự tại hơn không?
Chắc là vậy rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play