“Vậy cậu biết bằng cách nào là tôi đang tìm Tiểu Tuyết?” – Kỳ Diệp Chu lại lên tiếng.
“Chuyện này thì càng đơn giản. cậu còn nhớ lần đầu tiên ở sân thể dục gặp tôi không? Lúc đó bị tôi dọa chạy bán sống bán chết, đến cái cặp cũng bỏ lại chứ?” – Diệp Lê vừa nói vừa giơ cuốn sổ tay màu đỏ lên khẽ lắc, “tôi tìm thấy trong cặp cậu một cuốn y hệt như cuốn này. Nếu không đoán sai, chính là nó. Và khi tôi phát hiện kẻ đứng sau điều khiển tất cả mọi chuyện chính là cậu , thì mấy hành động kỳ quái trước đó của cậu cũng có lời giải thích rồi.
“Ví dụ như việc cậu lúc nào cũng mang cặp bên mình, không phải vì cậu chăm học, mà vì trong đó có nhật ký của Ôn Tuyết. Hoặc mỗi lần lang thang đến đúng 12 giờ đêm, rõ ràng biết đó là đường chết mà vẫn đi khắp trường tìm kiếm—không phải để tìm lối thoát, mà là để tìm người. Thậm chí lúc cậu lao vào khu dạy học này, cũng là vì trông thấy bóng ma của Ôn Tuyết nên mới vội vàng chạy lên tầng. tôi nói đúng chứ?”
Bởi vì hắn đã gom tất cả những ai liên quan tới Ôn Tuyết vào Quỷ Vực… ngoại trừ nhân vật chính.
“cậu quả thật thông minh.” – Kỳ Diệp Chu đẩy nhẹ gọng kính trên sống mũi, giọng lạnh băng xen lẫn điên dại – “Nhưng hai người vẫn phải chết!”
Trước lời đe dọa ấy, Diệp Lê chẳng hề tỏ ra sợ hãi.
Cô nhếch nhẹ khóe môi, giọng trào phúng: “Nghe cậu nói cứ như chúng ta chưa chết vậy. Chẳng phải chúng ta đã chết từ lâu rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play