Trong nhà vệ sinh vắng lặng, Diệp Lê đứng trước bồn rửa tay, nhìn vào gương, thoáng chốc thấy chính mình trở nên hoảng hốt.
Vừa rồi, cô như rơi vào một ảo cảnh. Từng cảnh hiện ra trong đó đều là những khoảnh khắc Ôn Tuyết bị bắt nạt.
Cô thấy những kẻ bắt nạt hùng hổ, dọa nạt; thấy những người đứng ngoài lạnh lùng làm ngơ; cũng thấy Ôn Tuyết từ lúc đầu còn phẫn nộ phản kháng, rồi dần dần sụp đổ, tuyệt vọng, cuối cùng từng bước bước vào ngõ cụt.
Thậm chí đến cuối cùng, Diệp Lê còn bị kéo mạnh vào thân thể nhỏ gầy ấy, cảm nhận tận cùng cơn đau đớn, sự bất lực hoang mang và tiếng gào thét tuyệt vọng của nguyên chủ, cùng với nỗi đau xé lòng phủ đầy trước mắt.
Những đêm đen đặc, cô ấy cô độc, mang theo cả người là vết thương, chép từng câu như rỉ máu vào cuốn nhật ký.
Đó là cách duy nhất để phản kháng trong im lặng — và cũng là phản kháng cuối cùng.
Thế nhưng, con đường phát tiết duy nhất ấy lại bị người khác phát hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play