Nhạc Tuyển im lặng một lúc lâu mới cất giọng đều đều:
“Hồi nhỏ, ba mẹ tôi bận công việc suốt ngày, rất ít khi có mặt ở nhà. Nửa đêm chỉ cần một cuộc điện thoại là họ lại vội vã ra ngoài.
Có một tối, tôi tỉnh giấc giữa chừng vì khát nước, liền mò ra ngoài rót nước uống. Lúc đi ngang qua phòng khách, đèn không bật, nhưng tivi thì lại quên tắt. Trên màn hình đang phát một bộ phim xác sống nước ngoài, đúng lúc chiếu cảnh zombie ăn thịt người, còn cận cảnh nữa.”
Giọng cậu vẫn bình thản, nhưng ánh mắt thì tối lại.
“Khi ấy tôi mới sáu tuổi, trong nhà lại chỉ có một mình. Tôi bị dọa sợ đến mức quay đầu chạy thẳng về phòng, đêm đó lên cơn sốt cao. Mãi tới hôm sau ba mẹ về nhà mới đưa tôi vào viện.
Sau lần đó, tôi ngủ không yên, rất sợ bóng tối, không dám ở một mình. Gần như đêm nào cũng gặp ác mộng. Tính khí cũng trở nên dễ cáu, dễ kích động, thậm chí đang yên đang lành cũng có thể phát run cả người. Ba mẹ đưa tôi đi khám, bác sĩ bảo tôi mắc chứng sợ hãi nghiêm trọng.
Sau đó, họ gửi tôi về nhà bà nội. Tôi ở đó điều trị hơn nửa năm mới dần hồi phục.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play