Thẩm Hi Vi nói: “Tôi không cần cậu tha thứ. Cậu tự về đi! Đừng đi cùng tôi nữa, tôi cầu xin cậu đấy.”

Khuôn mặt Bùi Vân Tiêu lúc trắng lúc xanh, anh ta cũng biết trong mắt mọi người, anh ta là một cậu ấm, lúc này nếu không đi cùng xe với cô thì thân phận của anh ta chẳng phải là bại lộ sao?

Anh ta dứt khoát đưa tay kéo Thẩm Hi Vi từ trên xe xuống, sau đó để Mạnh Thanh Nhiên lên xe.

“Bùi Vân Tiêu, cậu đừng có quá đáng!” Thẩm Hi Vi thừa nhận mình bị anh ta chọc giận.

Rất nhiều chuyện trước kia, cô đã không còn nhớ rõ nữa.

Lúc này nhìn thấy bộ dạng của Bùi Vân Tiêu, cô cũng không biết trước kia mình đã nhịn anh ta như thế nào, còn cảm thấy anh ta rất tốt!

Bùi Vân Tiêu không để ý tới cô, rõ ràng cũng không định nói lý lẽ với cô.

Nói với bố mình: “Lái xe.”

Chú Bùi lại trực tiếp lái xe đi.

Thẩm Hi Vi bị bỏ lại tại chỗ.

Những người xung quanh thấy cảnh này, đều không nhịn được cười: “Làm tốt lắm! Nên đối xử với cô ta như vậy, thật sự là quá vô lý.”

Thẩm Hi Vi tức giận bật cười, lấy điện thoại ra.

Cái điện thoại này là của Bùi Vân Tiêu, tự anh ta mua, Nokia mấy trăm tệ.

Vì muốn lấy lòng anh ta, Thẩm Hi Vi đã tặng chiếc iPhone 3 mà bố tặng cho mình vào ngày sinh nhật cho anh ta, còn lấy cái điện thoại cùi bắp này của anh ta.

Lúc đó cô cảm thấy như vậy có thể bảo vệ lòng tự trọng của anh ta, bây giờ nhìn thấy cái điện thoại cùi bắp này, lại cảm thấy buồn cười.

Nhưng vẫn gọi điện thoại cho bố.

Không lâu sau, chiếc Maybach vừa rời đi lại quay lại, xe lại dừng ở cửa.

Chú Bùi xuống xe, nhìn thấy Thẩm Hi Vi, sắc mặt có chút khó coi, “Tiểu thư.”

Nhìn bộ dạng của ông ấy, rõ ràng là đã bị mắng rồi.

Thẩm Hi Vi nói: “Kêu hai người đó xuống xe. Tôi không muốn đi cùng xe với họ.”

Chú Bùi nhìn hai người trên xe, Bùi Vân Tiêu tự mình đỡ Mạnh Thanh Nhiên xuống xe.

Mạnh Thanh Nhiên cũng không ngờ tới lại xảy ra chuyện như vậy, nhìn Thẩm Hi Vi, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, “Hi Vi, cậu nhìn mình không vừa mắt cũng được, nhưng mà, cậu không cần thiết phải nhằm vào Vân Tiêu như vậy! Anh ấy đối với cậu vẫn luôn rất tốt mà!”

Bùi Vân Tiêu ngăn Mạnh Thanh Nhiên lại, “Em đừng nói với cậu ta những thứ này!”

Lần này Thẩm Hi Vi thật sự chọc giận anh ta rồi!

Thấy hai người đều xuống xe, Thẩm Hi Vi mới lên xe.

Trước khi đi, cô hạ cửa sổ xe xuống, cười với Bùi Vân Tiêu, chắp hai tay lại, “Tạm biệt!”

Rời khỏi trường học, trên xe,chú Bùi nhìn Thẩm Hi Vi từ trong gương, không ngờ cô lại làm tuyệt tình như vậy.

Ông ấy nhịn không được mở miệng: “Tiểu thư, hai người cãi nhau là chuyện rất bình thường, cháu cũng đừng giận, lát nữa chú sẽ bảo Vân Tiêu đến xin lỗi cháu. Chỉ là, bây giờ nó cũng không có xe, tự mình chắc là phải đi xe buýt, chờ lúc về nhà, không biết mấy giờ rồi!”

“Mọi người đều có thể đi xe buýt, anh ta không đi được?” Thẩm Hi Vi thản nhiên nói, “Chú Bùi, có phải chú quên rồi, ai là người trả lương cho chú? Nếu chú thấy tôi không vừa mắt, chi bằng trực tiếp nghỉ việc thế nào? Còn dám dạy tôi làm việc?”

Chỉ vì nhìn trúng con trai ông ta, ông ta có thể không coi mình ra gì?

Nếu không phải đã gọi điện thoại cho bố, hôm nay ông ta thật sự bỏ mặc mình ở đó rồi!

Chú Bùi nghe thấy lời Thẩm Hi Vi nói, sợ tới mức vội vàng ngậm miệng.

Trở về nhà, dì Chu nhìn thấy cô, “Tiểu thư, sao cháu lại về một mình? Thiếu gia Vân Tiêu sao không về cùng cháu?”

Thẩm Hi Vi nói: “Sau này nhà chúng ta không có thiếu gia Vân Tiêu.”

Nghe thấy cô nói chuyện, dì Chu ngẩn người, từ khi nào, tiểu thư nhà bà lại tỉnh ngộ rồi?

Cô ấy luôn đối xử rất tốt với Bùi Vân Tiêu, làm cho hai bố con nhà họ Bùi có chút không phân biệt được lớn nhỏ.

Rất nhiều lần dì Chu muốn nói, nhưng đều không dám nói.

Bởi vì cô sẽ không vui.

Lúc này nghe thấy cô nói những lời này, trong lòng dì Chu rất cảm động.

Thẩm Hi Vi nhìn bà ấy, bà ấy là người giúp việc trong nhà, đối xử với cô tốt nhất.

Nhưng trước kia bởi vì bà ấy luôn lo chuyện của Bùi Vân Tiêu, Thẩm Hi Vi ngược lại nhìn bà ấy không vừa mắt.

Sau này Bùi Vân Tiêu tiếp quản nhà họ Thẩm, dì Chu là người đầu tiên bị đuổi đi.

Nghĩ đến những chuyện trong quá khứ, bây giờ lại nhìn thấy dì Chu, Thẩm Hi Vi bỗng chốc đỏ hoe mắt.

Cô nói với dì Chu: “Cháu lên lầu trước.”

Dì Chu nói: “Được, thiếu gia Triệu nhà họ Triệu đến rồi, tôi bảo cậu ấy về luôn.”

Kỳ thực Triệu Đình Thâm thường xuyên đến nhà, nhưng bởi vì anh là người mà bố sắp xếp cho cô, Thẩm Hi Vi lại thích Bùi Vân Tiêu, trong lòng chán ghét Triệu Đình Thâm muốn chết.

Mỗi lần anh đến, cô đều không thèm gặp, trực tiếp bảo người ta đuổi anh đi.

Cho đến cuối cùng, cô và Triệu Đình Thâm cũng chưa gặp nhau mấy lần.

Nghĩ đến trước khi mình qua đời, nghe người ta nhắc đến anh, rõ ràng là người có điều kiện tốt như anh, vậy mà nhiều năm như vậy vẫn luôn độc thân, Thẩm Hi Vi bỗng chốc đỏ hoe mắt.

Triệu Đình Thâm, sao anh lại ngốc như vậy chứ?

Thẩm Hi Vi ngăn dì Chu lại, “Cháu đi gặp anh ấy, anh ấy đâu?”

“Ở sân sau, đang chơi với Đại Bạch.”

Thẩm Hi Vi đến sân sau, nhìn thấy Triệu Đình Thâm đang cho Đại Bạch ăn, con chó này là do Thẩm Hi Vi tự mình muốn nuôi, nhưng Bùi Vân Tiêu nói không thích chó, cô liền không đến gần nó nữa.

Không ngờ Triệu Đình Thâm lại có thể hòa thuận với Đại Bạch như vậy.

Lúc này anh đang mặc bộ đồng phục màu xanh lam của trường.

Rõ ràng là bộ đồng phục bình thường như vậy, nhưng anh lại mặc đẹp đến thế…

Nghĩ đến trước khi chết, nghe người ta nhắc đến anh, rõ ràng là người có điều kiện tốt như anh, vậy mà nhiều năm như vậy vẫn luôn độc thân, Thẩm Hi Vi bỗng chốc đỏ hoe mắt.

Triệu Đình Thâm cho Đại Bạch ăn xong, mới ngẩng đầu nhìn cô.

Nhìn thấy cô đứng ở cửa, không biết đã đến từ lúc nào, anh đang định đi tới, nhưng lại nhớ tới việc cô ghét anh như vậy, liền dừng bước, “Thẩm tiểu thư.”

Triệu Đình Thâm đẹp trai, nhưng tính cách trầm ổn.

Rõ ràng là bằng tuổi mình, nhưng trông anh lại có vẻ như đã hơn hai mươi tuổi rồi.

Cũng phải…

Lúc cô chết, anh đã là Thiếu tướng Quân khu rồi.

Còn thành tích của anh, vẫn luôn là đệ nhất cấp tỉnh.

Anh là người mà Bùi Vân Tiêu ghét nhất!

Bùi Vân Tiêu vẫn luôn nói, Triệu Đình Thâm là do điều kiện tốt, gia đình cho anh rất nhiều nguồn lực học tập, cho nên anh mới có thể ưu tú như vậy.

Nếu như anh ta có điều kiện như anh, chắc chắn sẽ không thua kém gì Triệu Đình Thâm.

Mỗi lần nhìn thấy thành tích của Triệu Đình Thâm, Bùi Vân Tiêu đều rất khó chịu.

Cho nên, Thẩm Hi Vi cũng không nhịn được coi Triệu Đình Thâm như kẻ thù.

Thế nhưng, nghĩ kỹ lại, cô và anh chưa từng có giao lưu gì, anh lại đắc tội với cô ở đâu chứ?

Lúc này gặp được anh, Thẩm Hi Vi cố gắng kìm nén cảm xúc của mình, hỏi: “Cậu tìm tôi có việc gì?”

Triệu Đình Thâm nói: “Đến thăm cậu.”

Nói xong, thấy Thẩm Hi Vi không lên tiếng, Triệu Đình Thâm biết ý nói: “Tôi biết cậu không muốn gặp tôi, tôi đi ngay.”

Ban đầu anh cũng không cho rằng mình có thể gặp được cô.

Chỉ là muốn đến xem Đại Bạch, không ngờ, cô lại bằng lòng gặp anh.

Đối với anh mà nói, vậy là đủ rồi.

Thẩm Hi Vi thấy anh định đi, liền mở miệng hỏi: “Có muốn ở lại ăn cơm tối không?”

Nghe vậy, Triệu Đình Thâm ngẩn người.

Ngạc nhiên nhìn cô, “Có thể sao?”

Ánh hoàng hôn chiếu lên người cô, khiến cả người cô thêm vài phần thân thiện, “Tất nhiên là có thể.”

Bùi Vân Tiêu vẫn chưa về, anh ta còn phải đưa Mạnh Thanh Nhiên về nhà.

Nếu như là trước kia, Thẩm Hi Vi nhất định sẽ đợi anh ta về mới ăn cơm.

Thấy Thẩm Hi Vi hôm nay lại muốn ăn cơm sớm như vậy, dì Chu có chút bất ngờ, “Không đợi thiếu gia Vân Tiêu nữa sao?”

“Đợi cậu ta làm gì?”

Người làm trong nhà đều quen với việc cô làm “kẻ lụy tình” của Bùi Vân Tiêu, lúc này cô không si mê nữa, bọn họ lại không quen.

Dì Chu cũng không hỏi nhiều: “Vâng, tôi đi sắp xếp ngay.”

“Đúng rồi.” Thẩm Hi Vi nói: “Nhân tiện báo cho chú Bùi một tiếng, ngày mai ông ấy không cần đến nữa.”

“Hả?”

Dì Chu khẽ giật mình, sau đó phản ứng lại, chuyện của chủ nhân không thể hỏi nhiều: “Vâng.”

Giải quyết xong bố của Bùi Vân Tiêu, Thẩm Hi Vi mới ngồi xuống bàn ăn trong nhà ăn kiểu Trung.

Triệu Đình Thâm vốn đang len lén nhìn cô, lúc này thấy cô ngồi xuống, liền không được tự nhiên dời tầm mắt sang chỗ khác.

Thẩm Hi Vi: “…”

Không ngờ, lúc này Triệu Đình Thâm, lại trong sáng như vậy.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play