Hoắc Tinh Thần không chê chiếc xe cũ nát, cố ý hạ cửa kính xuống. Anh ta đắc ý nhìn mấy người kia: "Chúng tôi không chỉ sửa được xe, mà còn được ngồi điều hòa một lúc lâu rồi, thoải mái thật."
Các khách mời khác: "..." Muốn đấm cho một cái quá!
Sầm Hạo Cơ không kìm được sự phấn khích nói: "Tốt quá rồi, vậy chúng ta lại được đi xe!" Anh ta theo con đường "mỹ nam" mà giờ mặt nóng đến mức sắp trôi lớp trang điểm, lòng bàn chân thì nóng rát, rất ảnh hưởng đến hình tượng, hơn nữa anh ta thực sự sắp không chịu nổi nữa.
Từ Lân cũng cười: "Thanh Dữu đúng là đã cứu chúng tôi khỏi bể khổ!" Thì ra cô ấy thật sự biết sửa, bảo sao lúc nãy lại dám nói lớn như vậy.
Khương Ỷ cũng cười: "Thanh Dữu vạn tuế!" Cô cũng đã chịu hết nổi rồi.
Nghi Vân Phỉ lúc này có cảm giác muốn phát điên. Chân cô ta lúc nãy bị bỏng, đi lại cảm thấy nhói đau, nhưng vẫn cố chịu đựng để tạo cho khán giả ấn tượng mình là người kiên cường, nỗ lực. Nào ngờ Quý Thanh Dữu lại sửa được xe, hoàn toàn cướp mất hào quang "cảm động" của cô ta. Lúc này, cô ta muốn giả vờ vui vẻ, hùa theo khen vài câu, nhưng thật sự không thể cười nổi, cũng không thể thốt ra lời khen...
Giang Hựu bị bẽ mặt, cũng chỉ biết im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT