Lúc đầu cô đồng cảm với Dương Khê Khanh, cũng cảm giác được mình cũng có lỗi, ai khi yêu mà không như thế, cùng yêu một người, cũng đã trải qua cảm giác yêu như thế nào, cô hiểu rõ, tuy nhiên càng về sau, Dương Khê Khanh càng làm cho cô khó chịu, bộc lộ rõ sự ích kỷ của mình, càng xấu xí bại hoại.
" đứng lại, tôi bảo cô đứng lại có nghe không hả ".
Mặc kệ Dương Khê Khanh la hét, cô vẫn thờ ơ bước đi, bên này Dương Khê Khanh thật sự phát điên, trong miệng lẩm nhẩm " Triệu Hiểu Hiểu, cô không thể đi, không được đi ".
Lúc Triệu Hiểu Hiểu định bước xuống cầu thang, Dương Khê Khanh liền chạy theo, cô chỉ cảm giác sau lưng có một lực đẩy mạnh, còn chưa hoàn hồn, thân thể liền theo cái đẩy mạnh ngã nhào về phía trước.
Trong lúc té xuống, Triệu Hiểu Hiểu liền được ai đó ôm vào ngực, ôm cô theo bậc cầu thang mà lăn xuống.
Cầu thang bậc khá dài, còn ngã từ trên cao, tuy được người khác ôm vào ngực giảm xây xác nhưng cô vẫn hôn mê tại chỗ, còn máu người ôm cô đã nhiễm đỏ trên sàn.
Dương Khê Khanh thấy một màn này thì sợ hãi đến ngất xỉu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play