Tôi đón Jon về, tạm biệt Hứa Du Tần, suốt một đoạn đường dài về nhà, tôi cũng mặc kệ bộ mặt không bình thường của Tiêu Á Tiệp.
Xe từ từ chạy vào cổng, tôi trầm mặc ôm nhóc con bước xuống xe, tên nhóc thối này lại mập ra, ôm thật nặng, nhưng tôi vẫn vui vẻ, Trên đường đi, Tiêu Á Tiệp có đề nghị tôi đặt tên nhóc ra ghế sau nhưng tôi vẫn mặc kệ.
" anh có chuyện muốn nói ".
Tôi dừng bước, nhìn vào mắt anh một lúc:" có chuyện gì?".
Tiêu Á Tiệp nhìn con chó:" nó...".
Tôi liền hiểu ý anh muốn nói gì, tôi bật cười, nó đã bị anh vứt bỏ ở gần một thùng rác, bây giờ anh vẫn không nhận ra?, thật nực cười.
" phải, nó là jon ".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT