Vẻ mặt lãnh đạm của Lục Cần Vũ cuối cùng cũng không duy trì được nữa. Anh nhớ lúc đó vừa đi từ ngoài về, đã nhìn thấy rất rõ ràng hắn đang vươn tay, còn bà nội thì ngã dưới chân cầu thang, xung quanh toàn là máu.
"Tôi mệt rồi, tôi muốn về."
Lục Tư Mạc không giải thích thêm, quay sang nhìn viên cảnh sát bên cạnh. Hắn biết Lục Cần Vũ sẽ không tin, và hắn cũng không muốn lãng phí thời gian nữa. Dù sao thì, được làm vua thua làm giặc, hắn chấp nhận.
"Chuyện này. . ."
Viên cảnh sát liếc nhìn Lục Cần Vũ, vẻ mặt có chút khó xử. Dù sao đây cũng không phải là một cuộc thẩm vấn chính thức, nếu phạm nhân từ chối gặp mặt, họ không có quyền can thiệp.
"Đưa hắn về đi!"
Lục Cần Vũ im lặng một lúc rồi mới để hai viên cảnh sát trẻ đưa Lục Tư Mạc về. Dù sao hôm nay anh đến cũng chỉ vì nghĩ rằng ngày mai vụ án sẽ được đưa ra xét xử, sau này có lẽ sẽ không còn cơ hội gặp mặt, chứ cũng không hy vọng hắn sẽ cho mình câu trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play