Bên kia, khi Lục Tư Mạc xử lý xong những vấn đề còn sót lại ở cứ điểm rồi trở về biệt thự thì đã gần nửa đêm. Nghĩ đến đám vô dụng kia ngay cả người tấn công là ai cũng không nói ra được, cơn giận trong lòng hắn lại bùng lên.
"Vô dụng, tất cả đều là đồ vô dụng! Ta nuôi chúng để làm gì?"
Hắn gạt hết đồ trên bàn xuống đất, mặt mày u ám.
"BOSS, ngài đừng quá tức giận. Lần này là do chúng ta không phòng bị nên mới bị kẻ đó đánh úp bất ngờ, tin rằng chắc chắn sẽ không có lần sau. Hơn nữa, Lục lão gia tử vẫn còn trong tay chúng ta, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ đâu."
Đồ đạc rơi loảng xoảng dưới chân, Thẩm Khương đứng bên cạnh bất giác run lên, nhưng chỉ có thể cố gắng trấn an BOSS.
"Hừ, lão già đó thì sao?"
Lục Tư Mạc hừ lạnh một tiếng, cơn giận cũng tiêu tan đi ít nhiều. Hắn cũng không ngờ ngoài Lục Cần Vũ ra lại có kẻ dám ra tay với mình. May mà sau khi nhận ra Lục Khánh Sơn có ý định bỏ trốn, hắn đã ra lệnh tách hai người ra giam giữ, nếu không lần này chắc chắn đã để kẻ đó cứu cả hai đi rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play