Lâu Hề Lương mấp máy môi, nhưng không thể thốt ra một lời nào. Lý trí mách bảo bà nên đẩy anh ra, nhưng tay chân lại không nghe lời. Dù vết thương đang đau âm ỉ, bà vẫn không nỡ buông cái ôm ấm áp này ra.
"Lương Nhi, để anh ở lại chăm sóc em được không?"
Ryder ôm một lúc, không cảm thấy bà kháng cự, anh thăm dò hỏi.
"Tôi. . ."
Lâu Hề Lương nhíu mày, lời từ chối cứ nghẹn lại ở cổ họng. Rõ ràng không nên như vậy, nhưng cơ thể bà không hề nghe theo sự điều khiển của lý trí. Mỗi khi nghĩ đến cảnh người đàn ông này vừa khóc thảm thương như một con sói đơn độc mất đi bạn đời, ngồi một mình liếm láp vết thương, tim bà lại như bị dao đâm từng nhát.
"Đừng từ chối anh được không? Anh đã đợi em hơn hai mươi năm rồi, anh còn được mấy cái hai mươi năm nữa? Những năm qua anh sống như một cái xác không hồn, nếu không phải trong lòng vẫn còn vương vấn em và con, anh đã sớm chết trong một nhiệm vụ nào đó rồi."
Cảm nhận được sự run rẩy của bà, anh càng siết chặt vòng tay, giọng nói đầy vẻ khẩn cầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT