Cô ngồi bên giường bệnh, lẳng lặng nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trước mặt, khóe miệng nở một nụ cười tự giễu. Có lẽ chỉ có lúc này, họ mới có thể hòa thuận ngồi cùng nhau như vậy! Nghĩ kỹ lại, họ gặp nhau cả thảy hai lần, và cả hai lần đều kết thúc trong không vui.
"Vân Lạc, con ở đây trông một lát, dì ra ngoài mua cơm."
Lâu Tinh thấy Lâu Vân Lạc cứ nhìn chằm chằm vào tộc trưởng, trong lòng cảm thấy được an ủi phần nào. Xem ra Vân Lạc đã dần chấp nhận tộc trưởng, họ làm lành chỉ là chuyện sớm muộn.
"Vâng."
Lâu Vân Lạc ngẩng đầu nhìn Lâu Tinh, lúc này mới nhớ ra họ đều chưa ăn trưa. Cô liếc nhìn màn hình điện thoại, đã hơn năm giờ chiều mà cô không hề có cảm giác đói.
"Vậy dì đi trước nhé."
Được Lâu Vân Lạc đáp lời, Lâu Tinh xoay người ra khỏi phòng bệnh. Lâu Vân Lạc dõi mắt nhìn dì Tinh rời đi, rồi lại đưa mắt về phía mẹ mình, ánh mắt vô định, không biết đang suy nghĩ điều gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT