Nụ cười trên mặt Tạ Viễn Chí dần cứng lại, giọng nói cũng đầy vẻ cảnh cáo và giận dữ. Ông đã nói đến nước này rồi mà sao nó vẫn không hiểu? Chẳng lẽ thật sự phải đợi Tạ gia sụp đổ, nó mới biết hối cải sao?
"Ha ha, xem ra Tạ thiếu gia không vui vẻ gì khi phải xin lỗi tôi, hay là thôi đi! Tôi cũng không thích ép buộc người khác."
Khóe miệng Lâu Vân Lạc nhếch lên, cố tình ra vẻ để chọc tức Tạ Ô. Ai bảo tên nhóc này mấy hôm trước làm cô khó chịu! So với những lời lẽ ác độc của anh ta, cô đã rất ôn hòa rồi!
"Tôi không cần cô giả tạo! Đồ đàn bà độc ác, lúc đó tôi không say, cũng không nói bậy. Tôi tuyệt đối sẽ không xin lỗi cô, cô từ bỏ ý định đó đi!"
Tạ Ô nhìn bộ dạng đáng đòn của Lâu Vân Lạc, không thể kìm nén được cơn giận trong lòng. Mọi lời cảnh cáo của cha đều bị anh ta ném ra sau đầu, chỉ thẳng vào mặt cô mà gào lên.
"Nghiệt chướng! Mày nói lại lần nữa xem!"
Khuôn mặt Tạ Viễn Chí lập tức đầy phẫn nộ, cả người lảo đảo như sắp ngã, khiến Lâu Vân Lạc phải nhíu mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play