"Được rồi, lão Nghiêm, tôi biết ông rất buồn vì chuyện của lão Trương, nhưng chuyện này đâu phải chúng ta muốn. Muốn trách thì trách con khốn Lâu Vân Lạc kia. Vốn dĩ chúng ta sắp thành công rồi, cô ta lại đột nhiên nhảy vào phá đám. Đuổi chúng ta ra khỏi Lục thị thì thôi đi, cô ta còn tiết lộ chuyện đó cho phóng viên, hại chúng ta bây giờ thân bại danh liệt, ngay cả nhà cũng không dám về."
Hứa Vệ Hoành càng nói càng tức, trong mắt tóe lên tia thù hận. Nghĩ đến những tủi nhục phải chịu mấy ngày nay, hắn chỉ muốn giết quách Lâu Vân Lạc cho xong.
"Thôi đi, lão Hứa, chúng ta tạm thời chưa đấu lại cô ta đâu. Bây giờ cô ta đã phản ứng lại và đang điều tra chúng ta rồi, mau đi thôi! Giữ được núi xanh, không sợ không có củi đốt."
Nghiêm Tân Quốc siết chặt nắm đấm. Bây giờ hắn không còn mong làm gì được Lâu Vân Lạc nữa, chỉ cần bình an ra đi. Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, sẽ có ngày hắn quay trở lại.
"Ừm, ông nhìn kia, anh em tôi đến rồi."
Hứa Vệ Hoành gật đầu, thấy xa xa có một chiếc thuyền đang tiến lại, hắn vội vàng xách vali đi lên vài bước, mắt sáng rực vì phấn khích.
"Sao ông biết đó là anh em ông?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT