"Đừng gây chuyện, chỉ cần khói bếp bốc lên, Lục thiếu tướng chắc chắn sẽ nhanh chóng theo dấu vết mà đuổi tới. Đến lúc đó muốn chạy thoát thì khó lắm đấy."
Hà Du Dương nhíu mày, lên tiếng ngăn cản ý định của Tô Dịch Sinh. Chỉ sau hai mươi ngày huấn luyện, anh đã hoàn toàn khâm phục năng lực của Lục Cần Vũ. Bất kể họ trốn ở đâu, người đó cũng có thể tìm ra họ, chính xác đến mức anh còn nghi ngờ trên người họ có gắn thiết bị theo dõi.
"Tôi biết, nhưng cứ chạy ngày chạy đêm thế này, ăn uống lại không ra gì, tôi thật sự không chịu nổi nữa rồi. Bây giờ chỉ cần tìm một chỗ là tôi có thể ngủ ngay lập tức."
Tô Dịch Sinh dựa lưng vào một thân cây lớn, mệt đến mức không còn sức để nhấc chân, chỉ muốn ngủ thiếp đi ngay tại đây. Tiếc là họ chỉ có năm phút.
"Đồ vô dụng! Lục thiếu tướng hành hạ chúng ta như vậy chẳng phải là muốn mài đi góc cạnh của chúng ta, để chúng ta ngoan ngoãn nghe lời, không gây chuyện sao? Ông đây đếch thèm! Dù hắn có làm gì, lần sau gặp thằng cặn bã của Trung đoàn 11, tôi vẫn sẽ đánh nó như thường."
Hà Du Dương bực bội đá Tô Dịch Sinh một cái. Anh dám chắc, đợt huấn luyện hiện tại chỉ là khởi động, sau này chắc chắn sẽ còn những chiêu trò lợi hại hơn đang chờ họ. Nếu bây giờ đã đầu hàng, thà sớm giải ngũ về nhà làm ruộng còn hơn.
"Chắc chắn rồi, dám bắt nạt em gái của chúng ta, không cho nó một trận thì không được. Nhưng mà Du Dương, chúng ta cứ chạy mãi thế này cũng uất ức lắm, hay là nghĩ cách phản công đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT