"Anh muốn cưới em?"
Mạc Thiếu Nghiên nghe lời anh nói, cả người sững sờ. Cô đã ra nông nỗi này, vậy mà anh vẫn bằng lòng cưới cô sao?
"Ừm, em cứ yên tâm dưỡng thương, đừng suy nghĩ gì cả, mọi chuyện cứ giao cho anh."
Tạ Ô gật đầu, siết chặt vòng tay ôm cô. Nếu việc cưới cô có thể khiến cô tiếp tục sống, anh bằng lòng. Huống hồ, anh đã thích cô nhiều năm như vậy, kết hôn với cô luôn là tâm nguyện của anh. Nói theo một cách khác, anh thật sự nên cảm ơn lần biến cố này, nếu không cô sẽ chẳng bao giờ để ý đến anh, chứ đừng nói đến việc gả cho anh.
Mạc Thiếu Nghiên cúi đầu không nói gì. Cô biết mình đã bị hủy hoại, không còn tư cách ở bên anh. Một gia đình như Tạ gia cũng không thể nào chấp nhận một người con dâu như cô. Vì vậy, cô chưa bao giờ dám mơ tưởng đến một kết cục nào với anh, chỉ là lợi dụng anh để tìm một nơi nương thân, thuận tiện nhờ anh giúp báo thù Lâu Vân Khởi và Lục Cần Vũ mà thôi.
Nhưng khi nghe anh nói vậy, cô cảm thấy như có thứ gì đó đập mạnh vào trái tim mình, tim đập thình thịch, một niềm vui khó tả len lỏi trong lòng, kéo theo đó là cảm giác tội lỗi sâu sắc. Cô không xứng với tình cảm sâu nặng của anh.
"Thiếu Nghiên, chúng ta xuất viện thôi! Anh đã hỏi bác sĩ rồi, sức khỏe của em không có gì đáng ngại, chúng ta về nhà nghỉ ngơi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play