Lâu Vân Lạc cố nặn ra một nụ cười, trong lòng thì không ngừng đảo mắt xem thường. Tự luyến cũng là một loại bệnh, phải chữa!
"Ý cô là gì?"
Dương Hưng nhướng mày, hắn sống ở nước C quanh năm nên không rành lắm về cổ văn của nước A. Nhưng nhìn biểu cảm của đối phương, đây chắc chắn không phải lời hay ý đẹp gì, hắn không khỏi càng thêm tò mò.
"Không có gì, đến giờ tan làm rồi, tôi về trước đây."
Lâu Vân Lạc thấy đối phương không hiểu, nụ cười trên mặt lại thật hơn vài phần, cô xách túi vui vẻ ra ngoài chờ thang máy.
"Này, câu cô ấy vừa nói có ý gì?"
Dương Hưng thấy Lâu Vân Lạc đã đi, vội đưa tay giữ Mâu Tình đang định đi theo lại, cô nhíu mày, vẻ mặt có chút nghiêm túc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play