"Vợ ơi, anh. . ."
Bàn tay đang mặc áo của Lục thiếu tướng cứ thế dừng lại giữa không trung, vẻ mặt trở nên có chút cứng đờ. Anh vừa mở miệng định giải thích rằng mình thật sự không sao thì đã bị một câu của Lâu Vân Lạc chặn họng.
"Vết thương này của anh nếu cứ không lành, vậy thì chúng ta đành phải ngủ riêng phòng thôi."
Lúc nói câu này, Lâu Vân Lạc cố làm ra vẻ rất không vui, rất day dứt, nhưng trong lòng thì đã sướng rơn. Lục thiếu tướng bắt nạt cô lâu như vậy, cô phải đòi lại chút lãi chứ.
"Em xuống trước đây, mẹ chắc nấu cơm xong rồi."
Cô xoay người đi xuống lầu, thậm chí còn vui vẻ ngâm nga một bài hát, mặt mày rạng rỡ.
Lục thiếu tướng đứng tại chỗ, nhíu mày đầy rối rắm. Nhìn bộ dạng đắc ý của cô vợ nhỏ, anh thật sự muốn tóm cô lại đánh vào mông, mặc dù đến lúc làm thật thì lại không nỡ, nhưng có thể đổi cách "đánh" khác mà! Hì hì. . .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT