Cục trưởng Mâu nghe vậy thì hoảng đến sắp khóc, trán vã mồ hôi lạnh. Sao ông lại xui xẻo thế này! Rõ ràng không phải lỗi của ông, nhưng người bị vạ lây luôn là ông. Ông vội vàng giải thích với Lục thiếu tướng, nhưng lời còn chưa nói hết đã bị thiếu tướng lạnh lùng cắt ngang.
"Câm miệng! Bây giờ tôi không muốn nghe ông nói. Mau phái người đến bệnh viện Kinh đô, tôi muốn báo cảnh sát, bắt một kẻ phạm tội lăng nhục người khác."
Lục thiếu tướng nghe cục trưởng Mâu lải nhải ở đầu dây bên kia thì cảm thấy vô cùng phiền phức, bèn quát lên rồi nói rõ mục đích mình gọi điện.
"Tội lăng nhục?"
Cục trưởng Mâu sững người. Lục thiếu tướng gọi đến không phải vì vụ tai nạn xe hôm qua, cũng không phải vì video sáng nay, mà chỉ để bắt một người thôi sao?
"Sao thế, cục trưởng Mâu bây giờ tai điếc không nghe rõ người khác nói gì rồi à? Xem ra ngài đã vất vả vì nhân dân quá lâu, nên lui về nghỉ ngơi cho khỏe rồi."
Lục Cần Vũ thấy đối phương không có phản ứng mình mong muốn, sắc mặt càng thêm âm chìm, lời nói ra cũng nhuốm đầy vẻ đe dọa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT