"Này, bà đã nghĩ kỹ chưa? Một sợi dây chuyền đổi lấy tự do, tính thế nào cũng hời còn gì?"
Lâu Vân Lạc thấy bà Quý cứ cúi đầu không nói, lòng càng thêm bực bội, cảm thấy người đàn bà này đang mưu tính chuyện gì đó, nếu không sao lúc nãy lại sống chết cầu xin mình, bây giờ cho cơ hội lại đột nhiên không nhận.
"Tôi, tôi cũng muốn ra ngoài, nhưng cô đây rõ ràng là đang làm khó người khác. Sợi dây chuyền kia không có ở chỗ tôi, tôi lấy đâu ra cho cô? Đi ăn cắp à? Cô vốn không muốn thả tôi ra, cô. . ."
Bà Quý lại bắt đầu khóc. Ngay từ đầu bà ta đã nhắm trúng viên đá quý đó, vốn không hề lấy sợi dây chuyền của Lâu Vân Khởi. Hơn nữa, bây giờ bà ta không muốn ra ngoài, bà ta muốn Lâu Vân Lạc phải thân bại danh liệt, cùng bà ta xuống địa ngục!
"Tôi đương nhiên biết nó không ở chỗ bà, nhưng thứ đó đang ở trong tay Hàn Hi Hi. Bà muốn, cô ta dám không đưa à?"
Lâu Vân Lạc nhíu chặt mày. Bà Quý hôm nay phát điên rồi sao? Hở một tí là khóc, làm như cô đang bắt nạt bà ta vậy.
"Hàn Hi Hi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play