Ánh mắt Lục Cần Vũ cũng ánh lên ý cười. Anh mở cửa xuống xe, sau đó ôm Quý Thần Tinh ở ghế sau xuống. Lâu Vân Lạc tự mình mở cửa xe bước xuống, theo anh vào nhà. Bên trong không bật đèn, chắc là chưa có ai về. Ba người thay dép lê đi vào phòng khách.
"Em và Tiểu Tinh ngồi nghỉ một lát đi, giờ này ba mẹ chưa về chắc là ở lại ăn tối bên nhà ông ngoại rồi, có khi hôm nay không về đâu, chúng ta cứ ăn tạm gì đó nhé!"
Lục Cần Vũ liếc nhìn đồng hồ, đã gần năm giờ. Mọi khi giờ này người giúp việc đã chuẩn bị bữa tối, nhưng giờ đang là Tết, họ đã nghỉ về quê hết rồi, chỉ còn mình anh nấu cơm.
"Lát nữa hẵng làm đi! Em ăn trưa muộn, giờ vẫn chưa đói."
Lâu Vân Lạc nắm tay anh, ngăn anh bước vào bếp. Cả buổi chiều anh cứ bận rộn, gần như không được nghỉ ngơi, cô thấy xót.
"Ừ, cũng được."
Lục Cần Vũ thuận thế ngồi xuống bên cạnh cô. Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, anh liếc nhìn Quý Thần Tinh trên ghế sô pha bên cạnh với ánh mắt đầy oán niệm. Có cái của nợ này ở đây, anh chẳng làm được gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play