Ngay sau đó, Lục thiếu tướng và một người đàn ông trung niên mặc đồng phục bước tới. Vẻ mặt anh có chút u ám, đặc biệt là khi nhìn thấy miếng băng trên đầu Vân Lạc, đồng tử anh co rút lại, đáy mắt lóe lên một tia tự trách.
Nếu không phải anh rời đi sớm, Vân Lạc đã không bị truy đuổi, cũng sẽ không bị tai nạn xe hơi mà bị thương. Tất cả là tại anh.
Khi nhận được điện thoại báo cô gặp chuyện, cả người anh như rơi vào hầm băng, toàn thân lạnh cóng, đến cả buổi giáo dục tư tưởng đang dang dở cũng không màng, bỏ lại một đám lãnh đạo mà chạy đến. Cơ hội thăng tiến gì đó, trước mặt cô, đều là đồ bỏ.
Anh có thể cả đời không thăng quân hàm, nhưng tuyệt đối không thể mất cô. Nếu vậy, cuộc sống của anh quả thật chẳng còn chút ý nghĩa nào. Lần đầu tiên, người từ nhỏ đã lập chí làm quân nhân như anh lại có ý định xuất ngũ.
"Có đau không?"
Anh bước nhanh đến trước mặt Lâu Vân Lạc, đưa tay nhẹ nhàng sờ lên miếng băng trên trán cô, đáy mắt ngập tràn sự xót xa. Đôi mày nhíu chặt của anh như thể người bị thương là anh chứ không phải cô.
"Không đau."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT