May mà lúc Lục Cần Vũ chạy ra ngoài khá kín đáo, nên khi họ quay lại cũng không gây ra nhiều sự chú ý. Mọi người đều nghĩ họ chỉ đi dạo một vòng.
"Thiếu tướng Lục, sao lại vắng nhiều người thế ạ?"
Lâu Vân Lạc nhìn những người đang đứng dưới sân khấu, so với lúc cô ra ngoài, số người đã giảm đi gần một nửa.
"Em nghĩ chỉ có mấy đứa các em mới có ý định đó à? Năm nào ông và các chú cũng phải nói mấy tiếng đồng hồ, ít ai đứng yên nghe được. Trừ những người bắt buộc phải nghe hết báo cáo, những người khác đều sẽ ra ngoài dạo một vòng rồi quay lại."
Lục Cần Vũ nhẹ nhàng gõ đầu cô. Thật ra, ngay khi cô vừa đi, anh đã hối hận. Một mình đứng đây thật nhàm chán, thời gian như dài ra vô tận. Trong lòng anh còn lo không biết cô có bị lạnh không, có xảy ra chuyện gì không. Nghe tin cô đi vào một con hẻm tối, cả trái tim anh như bay lên. May mà chỉ là một phen hú vía.
"Ồ."
Lâu Vân Lạc gật đầu. Vậy những người còn đứng đây chắc đều là quản lý cấp cao, những người cần nghe xong để đưa ra quyết định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT