Lục Cần Vũ đứng chờ ở cửa phòng tắm. Tiếng kêu bên trong dần yếu đi, cho đến khi tiếng nước tắt hẳn, thay vào đó là những âm thanh sột soạt.
"Tỉnh rồi thì ra ngoài, đừng tưởng trốn trong đó là xong chuyện."
Cánh cửa mở ra, Lục Li đứng ở ngưỡng cửa. Thấy Lục Cần Vũ đứng bên ngoài, tim cô ta lạnh đi một nửa. Bộ dạng vừa rồi của cô ta chắc chắn Cần Vũ đã thấy, và với kinh nghiệm nhiều năm trong quân ngũ của anh, chắc chắn anh đã nhận ra phản ứng của cô ta là do dùng ma túy.
Thế nhưng cô ta chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, vì thuốc là do cô ta mua, cũng là do cô ta mang đến. Nếu người đàn bà Lâu Vân Lạc kia đã biết bát canh có vấn đề, chắc chắn cũng có nhân chứng.
"Cô út, tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện thẳng thắn về vấn đề ma túy này."
Lục Cần Vũ tiện tay ném cho cô ta một chiếc chăn. Bộ lễ phục mỏng tang bị nước làm cho dính sát vào người, anh không muốn nhìn thấy bộ dạng này của cô ta, cũng lười chờ cô ta đi thay đồ. Cô vợ nhỏ của anh còn đang ở dưới lầu chờ anh!
"Ma túy gì, tôi không biết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play