Lâu Vân Lạc kinh ngạc liếc nhìn cô ta, tự hỏi có phải mình ngủ đến lú lẫn rồi không, sao mới qua vài tiếng đồng hồ mà con bé này đã như biến thành người khác thế này?
"Tôi thật sự xin lỗi, tôi biết mình sai rồi."
Khương Mộng Lỵ thấp thỏm nhìn cô, nếu cô không tha thứ thì phải làm sao bây giờ?
"Nếu cô đã xin lỗi rồi thì tôi cũng tha thứ cho cô. Chắc không còn chuyện gì khác nữa chứ?"
Lâu Vân Lạc gật đầu, vốn dĩ cũng không phải chuyện gì to tát, cô đương nhiên sẽ không cố chấp không buông.
"He he, Lâu tiểu thư, Cần Vũ có ở nhà không?"
Khương lão gia tử nheo mắt nhìn vào trong, khuôn mặt tươi cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT