"Em thấy gì vậy? Sắc mặt trông không tốt lắm."
Lục Cần Vũ đặt hành lý sang một bên, quan tâm hỏi.
"Không có gì, chắc là em hoa mắt thôi!"
Lâu Vân Lạc cố nặn ra một nụ cười, không muốn để Lục thiếu tướng lo lắng. Có lẽ là cô nghĩ nhiều rồi, thế giới rộng lớn như vậy, người giống người cũng nhiều, biết đâu chỉ là trùng hợp.
Đáng tiếc, lý do này ngay cả chính cô cũng không thể thuyết phục nổi mình. Nếu thật sự không có quan hệ gì, làm sao có thể giống nhau đến thế!
"Anh đặt khách sạn rồi, bây giờ mới mười giờ sáng, em có thể ăn trưa rồi nghỉ ngơi một lát, chiều anh dẫn em ra ngoài chơi."
Lục Cần Vũ giơ tay lên xem đồng hồ, thời gian vẫn còn sớm, đến khách sạn rồi vẫn có thể ngủ thêm một giấc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play