"Thôi được rồi, cô bé đừng khóc nữa, không muốn cho tôi biết tên thì thôi. Chai rượu này tặng cô uống, cứ cầm cho chắc, đừng làm đổ nữa đấy."
Bà Lục vẫn cười, nhưng khi nói đến câu cuối, giọng bà rất nhỏ nhưng ngữ khí lại rất nặng, mang theo ý cảnh cáo.
"Cảm ơn phu nhân, cảm ơn phu nhân."
Tân Cần Cần liên tục gật đầu, rồi bưng đĩa bánh ngọt chạy đi.
"Mấy cô bé bây giờ lễ nghi học tốt thật, tôi chỉ nói một câu mà cô bé đã hành lễ lớn như vậy."
Bà Lục ngồi lại vào chỗ của mình, nhìn cô con dâu đang cười vui vẻ, bà nghiêm mặt lại, trịnh trọng nói.
"Ừm, đúng là rất lễ phép."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play