Kỳ Lâm Minh có chút chột dạ nhìn Lục Cần Vũ, đứng dậy định chuồn. Cậu ta đào người một cách trắng trợn như vậy, nếu bị anh biết được, e là lại bị ăn đòn một trận.
"Đứng lại, ngồi xuống."
Lục Cần Vũ sa sầm mặt. Muốn chạy à, cũng phải hỏi xem anh có đồng ý không đã!
Kỳ Lâm Minh đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống. Hai người này đúng là một đôi, ánh mắt dọa người giống hệt nhau.
"Vừa nói chuyện gì, nói đi!"
Lục Cần Vũ đặt cơm xuống. Lâu Vân Lạc như không có chuyện gì xảy ra, cúi đầu ăn cơm, hoàn toàn lờ đi ánh mắt cầu cứu của người đối diện.
'Này, cứu tôi với!'

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play