"Không sao, chỉ là có chút hưng phấn."
Lâu Vân Lạc nhíu mày. Cô đương nhiên biết làm vậy không tốt, lỡ bị phát hiện sẽ rất phiền phức, nhưng đôi khi cảm giác khát máu đó trỗi dậy, cô cũng không thể kiểm soát được.
"Đừng lau nữa, đi rửa đi!"
Mạc Tư Minh thấy tay cô đã bị lau đến đỏ ửng, vội vàng ngăn cản hành động của cô.
"Ừm."
Cô ra ban công rửa tay mấy lần, trong lòng mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, dù lúc nãy tay cô không hề chạm vào da của Dư Diêu, vì đối phương mặc áo len cổ cao.
"Này, cô thật sự định làm ổ ở cái nơi khỉ ho cò gáy này cả đời à!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT