Trên tầng cao nhất của bệnh viện quân y, Lục Cần Vũ đẩy cửa ra và nhìn thấy Giáo sư Mục đang nằm trên giường. Ông nhắm chặt mắt, khuôn mặt không chút huyết sắc vì đau đớn mà méo mó, trán liên tục rịn ra những giọt mồ hôi li ti, ngón tay siết chặt ga giường.
"Ông ấy thế nào rồi?"
Anh nhíu mày, nhìn về phía Quân y Vương đang bận rộn đứng bên cạnh.
"Đã rất nghiêm trọng rồi. Nếu không tìm được thuốc giải, e là không qua khỏi mấy ngày nữa."
Quân y Vương thở dài. Kẻ chế ra loại thuốc này thật sự quá tàn độc. Độc tính từ từ ngấm vào máu, không giết người ngay lập tức, nhưng cảm giác đau đớn như có hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm tủy xương thật sự khó có thể chịu đựng.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ liên hệ bác sĩ đến xem. Anh chuẩn bị hồ sơ bệnh án và danh sách thuốc đã dùng, lát nữa giao hết cho người đó."
Lục Cần Vũ lại liếc nhìn người trên giường một lần nữa, trong lòng đã có quyết định. Tuy làm vậy không đúng quy định, nhưng anh cũng không thể trơ mắt nhìn ông ấy chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT