Lâu Vân Lạc cảm thấy hơi buồn cười. Lục thiếu tướng, anh ngây thơ thế này có ổn không vậy? Dễ thương quá, tôi sẽ không nhịn được mà đè anh ra mất.
"Được, anh cúi thấp một chút."
Cô tháo chiếc khăn trên cổ xuống, kiễng chân cẩn thận buộc cho anh, đôi môi anh đào khẽ mở, ghé vào tai anh thì thầm.
"Em không thích người khác chạm vào đồ của em."
Nên cũng sẽ không cho hắn mượn khăn quàng cổ.
Câu sau cô không nói, nhưng cô tin anh đã hiểu, vì trên mặt anh đã nở một nụ cười vui vẻ.
Bàn tay to của anh đỡ lấy eo cô, giúp cô đứng vững hơn. Hơi thở của cô bao bọc lấy anh, khiến anh dần chìm đắm, thật muốn hôn cô một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play