Hà Du Dương như nghe được chuyện cười. Súng này hắn đã sờ từ nhỏ đến lớn, tài bắn súng tuyệt đối không thể thua ai. Hắn khiêu khích nhìn Lục Cần Vũ, nghe nói Lục thiếu tướng là quán quân bắn súng bảy năm liền ở Kinh Đô, hắn cũng muốn thử thách xem sao.
"Chẳng qua là người khác thuận miệng gọi thôi, không thể coi là thật. Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi hơn Lục mỗ này còn rất nhiều."
Khóe miệng Lục Cần Vũ nhếch lên. Đang lo không có cớ dằn mặt cậu thì cậu tự tìm đến cửa. Anh giả vờ từ chối, quả nhiên Hà Du Dương càng thêm hăng hái.
"Lục thiếu tướng đây là. . . sợ rồi sao?"
Hà Du Dương khiêu khích nhìn anh, cái gì mà thiếu tướng trẻ tuổi tài năng nhất nước A, chẳng qua chỉ là hữu danh vô thực, thùng rỗng kêu to, một kẻ tiểu nhân đạo mạo.
"Sợ? Tài bắn súng của tôi tuy chưa đến mức xuất thần nhập hóa, nhưng để dạy dỗ cậu một chút thì vẫn thừa sức."
Trên mặt Lục Cần Vũ nở một nụ cười nhạt. Muốn làm đại ca của loại người như Hà Du Dương thì phải khiến hắn tâm phục khẩu phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play