Anh đen mặt mắng Dư Diêu, nhưng quay đầu lại thì dịu dàng như gió xuân dỗ dành Lâu Vân Lạc.
"Thiếu tướng?"
Dư Diêu không thể tin nổi nhìn anh. Cô chưa bao giờ biết thiếu tướng lại có thể dịu dàng như vậy, bao che cho người khác một cách vô nguyên tắc.
"Còn không đi, đợi tôi cho người mời cô ra ngoài à?"
Mặt anh sa sầm, thúc giục cô ta mau đi, vì anh đã cảm nhận được người trong lòng đang véo vào eo mình.
Dư Diêu khóc lóc chạy ra ngoài. Người vừa đi, Lâu Vân Lạc đã đẩy Lục Cần Vũ ra.
"Hừ, Lục thiếu tướng, diễm phúc không nhỏ nhỉ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT