Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Lâu Vân Lạc đã thức dậy. Nghĩ đến hôm nay được đi đến đơn vị, hôm qua cô đã đi ngủ rất sớm.
"Em đang làm gì vậy?"
Lục Cần Vũ hai tay khoanh trước ngực, tựa vào cửa, nhìn cô loay hoay chọn đồ trước tủ quần áo, anh thấy hơi buồn cười. Cô quên là chỉ được mặc quân phục sao?
"Chọn quần áo ạ!"
"Quần áo của em ở đây."
Anh cúi xuống nhặt chiếc túi trên đất lên đưa cho cô.
"Cho em ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play