"Cứu, cứu mạng! Tôi không biết bơi. . ."
Cô vùng vẫy trong vô vọng, rồi dần chìm xuống. Ý thức ngày một mơ hồ, đến khi tỉnh lại đã là sáng hôm sau, người đã ở trong bệnh viện.
May mắn là một người đang vẽ tranh trong công viên nghe thấy tiếng kêu cứu của cô đã chạy đến cứu. Tiếc là cô không có cơ hội gặp mặt để cảm ơn người đó. Xảy ra chuyện như vậy, cô không dám về nhà, tính cách của cô lại không có bạn bè gì ở Kinh Đô, chỉ có thể đến tìm anh họ.
Nghe xong lời cô kể, Lâu Vân Lạc nhíu đôi mày thanh tú. Cô thật không biết phải nói Tần Dung Dung thế nào cho phải. Rõ ràng đã nói cho cô ấy biết Quý Tử Khê không phải người tốt, vậy mà cô ấy vẫn cứ lao vào. Suýt chút nữa thì mất mạng. Tình yêu ngu ngốc này làm cô nhớ đến chị gái mình. Có lẽ sau này chị ấy đã hiểu ra, nhưng đã quá muộn.
"Thôi, không sao là tốt rồi. Sau này tránh xa người đàn ông đó ra."
Lục Cần Vũ không biết khuyên giải chuyện nam nữ này thế nào, nhưng nhân phẩm của Quý Tử Khê thì anh cũng có biết. Một người đàn ông có thể lạnh lùng với cả người vợ tào khang của mình thì có thể là thứ tốt gì?
"Vâng, em biết rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT