Lâu Vân Lạc và Lục Cần Vũ nghe thấy tiếng động liền đi ra, thì thấy Tần Dung Dung đang ngồi dưới đất khóc, trên người mặc bộ đồ bệnh nhân, trông rất thảm hại. Tần Tử Lộ thì đứng bên cạnh đầy khó xử, xoa tay không biết phải làm sao.
"Chuyện gì thế này?"
Lâu Vân Lạc nhìn Tần Tử Lộ dò hỏi, sao người này mới ra ngoài một lúc đã gây chuyện rồi.
"Chị dâu đừng nhìn em bằng ánh mắt đó, em chỉ va vào cô ấy một cái, em xin lỗi rồi mà cô ấy cứ khóc mãi. . ."
Tần Tử Lộ cũng thấy ấm ức, tuy là hắn đụng phải người ta, nhưng cũng đâu đến mức phải khóc thế này! Hơn nữa, cô ấy đi ra ngoài một chuyến, sao lại mặc đồ bệnh nhân về, lạ quá. Tóm lại, chuyện này không thể đổ hết lỗi cho hắn được.
"Được rồi, còn không mau đỡ người ta dậy. Có chuyện gì thì đứng dậy rồi nói."
Lục Cần Vũ tuy không muốn dính vào, nhưng Tần Dung Dung cứ khóc lớn ở đây, lát nữa ông nội đến, chắc chắn sẽ không bỏ mặc, có khi lại gây ra chuyện gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT