Khanh Khanh cúi đầu nghĩ ngợi, nhẹ giọng nói:
“Khanh Khanh cảm thấy… vương phi khi xưa không chịu sinh hài tử cho Vương gia, có lẽ là bởi vì không thật lòng với người, cho nên mới tìm cách tránh thai...”
Nàng gật đầu, trong tâm thầm nghĩ: Nếu thực sự là vậy, chuyện năm đó nàng gả cho Yến vương át hẳn có nỗi khổ riêng. Phụ thân, e rằng đã trách lầm Linh Quân quận chúa rồi.
“Bởi vì nương từng nói, đêm mưa năm ấy, người nhìn thấy vương phi một mình rời phủ, lời nói với nha hoàn khi ấy có vẻ như đang tìm người. Nương còn kể nàng cứ khóc mãi, khóc rất thương tâm… Người đoán nàng đang tìm trượng phu.”
Vân Nương nhẹ nhàng gật đầu, còn chưa kịp nói gì thì Khanh Khanh đã tiếp lời:
“Con từng nghe phụ thân nhắc qua, năm xưa Linh Quân quận chúa từng có hôn ước với Lục đô đốc – Lục Hạo Sơ. Nhưng chưa kịp thành thân, thì Lục gia gặp biến cố. Sau đó… nàng mới gả cho Yến vương.”
“Lục... Hạo Sơ…” – Vân Nương khẽ lặp lại ba chữ ấy, ánh mắt hơi ngẩn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play