Bích Nhi nhất thời trừng lớn mắt, cả người như hóa đá, ngực run lên từng đợt, đầu óc ong ong một trận, trái tim suýt nữa nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nàng liền bừng tỉnh — trúng kế rồi! Thế tử rõ ràng là lừa nàng!
Sở Trác nghe xong câu đầu của nàng đã đủ rõ, phần còn lại chẳng cần tiếp tục.
Thiếu niên ấy lúc này căn bản chẳng cần nha hoàn kia thừa nhận nữa, chỉ lạnh nhạt nhìn nàng, ánh mắt thâm sâu khiến người ta e sợ, khóe môi khẽ động, sau đó liền buông tay mà rời đi.
Bích Nhi lúc ấy mới hoàn toàn hiểu ra, hận không thể tự tát mình một cái, chân dậm mạnh xuống đất, vừa muốn khóc vừa muốn đập đầu vào tường. Nỗi hối hận chất chồng không thể tả xiết.
Nàng quay đầu chạy vội về Cố phủ, thậm chí quên cả hành lễ. Vừa vào phủ, chưa kịp chỉnh trang, đã quỳ phịch xuống trước mặt tiểu thư, kể lại mọi chuyện trong run rẩy:
“Bích Nhi đáng tội muôn chết, ngu dại vô cùng! Phải làm sao bây giờ, tiểu thư, nô tỳ biết làm sao cho phải đây!”
Khanh Khanh lặng người nhìn nàng, nhất thời chẳng thể phản ứng. Một lúc lâu sau, nàng mới từ từ ngồi xuống, thân thể run lẩy bẩy không ngừng. Đôi mắt cụp xuống, cuối cùng khẽ thở dài một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT