Khanh Khanh khẽ cắn môi, gương mặt ửng hồng như cánh hoa đào, cười có phần e thẹn. Nàng vốn tưởng rằng lòng mình đã tĩnh lặng như mặt hồ thu, chẳng còn gợn sóng. Nào ngờ khoảnh khắc ấy, tựa hồ gió xuân chạm nhẹ, lòng nàng khẽ động, thì thầm tự nhủ:
“Ta... không ngờ rằng... ta lại có phụ thân...”
“A Khanh, A Khanh cô nương!”
A Ninh đứng một bên, kích động đến mức đôi mắt hoe đỏ, giọng run run vang lên gọi nàng. Khanh Khanh bị tình cảm chân thành ấy làm rung động, biết rõ y là vì mình mà mừng rỡ, trong lòng cũng dâng lên từng đợt cảm xúc, đôi mắt long lanh như chứa sương thu.
Song chưa kịp đáp lời, trong phòng lại vang lên tiếng nói của Sở Trác. Khanh Khanh giơ ngón tay đặt bên môi, ý bảo A Ninh im lặng. A Ninh cũng vội học theo, gật đầu liên tục. Hai người lập tức nín thở, vểnh tai lắng nghe.
Chỉ nghe Sở Trác cất tiếng trầm ổn:
“Ta chưa từng làm việc đó. Việc ta làm, ta nhận. Việc không phải do ta làm, ta không gánh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT