"Vâng ạ, A Ninh ghi nhớ rồi."
Tiểu đồng liên tục gật đầu, trong lòng không khỏi cảm thán: Lời này thế tử đã dặn qua một lần vào đêm qua, nay lại căn dặn thêm lần nữa, đối với Khanh Khanh cô nương quả nhiên là ngày càng để tâm.
Sở Trác lại liếc mắt nhìn nàng một cái, dường như muốn thốt ra lời an ủi, song cuối cùng vẫn không nói nên lời, chỉ lặng lẽ xoay người rời bước.
Khanh Khanh chẳng rõ trong lòng hắn nghĩ điều chi, chỉ giả vờ như chẳng mảy may để tâm, song trong dạ lại mừng rỡ như điên, thầm reo lên: “Hỗn đản Sở Trác, hôm nay ngươi coi như không hỗn đản một lần!”
Lòng vui khó tả, chẳng mấy chốc sau khi Sở Trác rời đi, Khanh Khanh đã ôm tiểu thỏ đi dạo nơi hậu hoa viên. Thân thể nàng hãy còn yếu ớt, nét mặt thoáng chút mỏi mệt, bước chân cũng nhẹ nhàng, thỉnh thoảng lại dừng lại vì thấy không thoải mái.
Châu Nhi đi bên cạnh lo lắng hỏi:
“Cô nương có muốn nghỉ chân một lát không ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play