“‘Cố’… là gì vậy…”
Khanh Khanh ngẩn người, đưa tay áo nhẹ nhàng lau gương mặt đã ướt đẫm nước mắt, đôi mắt ngây ngẩn nhìn mẫu thân:
“Nương, đó là có ý gì?”
Vân Nương thở dài, giọng mang theo chút u buồn lẫn do dự:
“Nương cũng không dám chắc. Chỉ là năm ấy, khi nhìn hài nhi đỏ hỏn trong tay, nương từng nghĩ… có khi nào con là cốt nhục của Cố gia chăng? Nhưng thiên hạ bao la như biển, Cố gia cũng chẳng phải một nhà… biết đi đâu mà tìm?”
“Năm ấy… cô nương ấy hơi thở yếu ớt như tơ liễu đầu xuân, chữ ‘Cố’ kia cũng chẳng rõ ràng. Là nương tự đoán. Nhưng nàng có gật đầu… chỉ tiếc…”
Giọng bà khựng lại, chỉ còn một tiếng thở dài day dứt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play