Khanh Khanh ngây người nhìn bức họa, chậm rãi nhặt lên. Trong tranh, nữ tử mỉm cười dịu dàng, từng nét bút đều tinh tế, tỉ mỉ như chứa đựng cả một đoạn thâm tình.
Tuy nhìn thoáng qua biết là dung mạo của mình, nhưng nữ tử trong tranh dường như trưởng thành hơn vài phần, lại mang khí chất cao quý khác hẳn. Trên người nàng mặc xiêm y lộng lẫy, tay đeo ngọc phỉ thúy, đầu cài trâm quý giá — đều là thứ mà Khanh Khanh chưa từng thấy qua, chớ nói chi tới việc được chạm vào.
Ai lại vẽ nàng thành bộ dáng phú quý như vậy? Là biết nàng ngày ngày thầm mong phát tài đến điên rồi ư?
Chẳng lẽ là Cố Nghiêu? Hắn thích nàng nên lặng lẽ vẽ nên dung nhan này? Nhưng Cố Nghiêu đâu có lắm vàng bạc đến thế… Trừ phi hắn ngày ngày mang theo một đống tài bảo bên người… Hì hì…
Nhưng…
Khanh Khanh khẽ nhíu mày. Dù trong tranh là nàng, nhưng lại không hoàn toàn giống. Nét vẽ kia quá chững chạc, quá thành thục…
“Cô nương?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT