Khanh Khanh như được đại xá, lại cũng xấu hổ đỏ mặt, đây là lần đầu tiên nàng trải qua chuyện như thế này.
Tiểu cô nương ánh mắt hoảng hốt, ngây ngốc hồi lâu không kịp phản ứng.
Sở Trác vẫn tựa người nơi đệm mềm phía sau, mắt liếc nàng nghiêng nghiêng, khóe môi nhếch lên cười giễu, “Sao thế, bản thế tử không động đến ngươi, ngươi lại cảm thấy thất vọng lắm phải không?”
“Không… không có, nô… nô không thất vọng.” Khanh Khanh lắp bắp, lập tức ngồi ngay ngắn, sửa sang lại y phục. Trong lòng còn thấp thỏm bất an, đầu nhỏ cụp xuống, thỉnh thoảng lại len lén ngẩng lên nhìn hắn một cái.
Sở Trác bỗng cười khẽ: “Vậy ngươi kể mấy chuyện thú vị cho ta nghe đi.”
“Dạ…?” Khanh Khanh mở tròn mắt, chưa kịp hiểu.
“Nếu không, bản thế tử thấy buồn, chỉ sợ lại muốn làm chút việc gì đó cho đỡ nhàm.” Giọng nói hắn lười nhác, ngữ điệu mang theo ý trêu chọc khiến nàng rụt vai lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT