Khanh Khanh thật sự vui mừng đến độ như muốn khóc òa vì hạnh phúc. Nàng ở Trường Thọ Các cùng Thái phi trò chuyện suốt buổi trưa, lại còn nấn ná đến tận khi Hứa ma ma từ Tiết phủ hồi báo tin lành, nàng mới hoàn toàn yên tâm.
Tâm tư nhẹ bẫng như cánh bướm, nàng dường như càng thêm kính trọng và yêu quý Thái phi từ tận đáy lòng. Đến khi trời sẩm tối, nàng mới cáo lui, rời khỏi Trường Thọ Các.
Trên đường trở về, lòng đầy phấn khởi, bước chân cũng nhẹ như bay. Song vừa nghĩ đến Sở Trác, bao vui sướng lại thoắt hóa tủi thân, lại hóa thành cơn giận âm ỉ.
Hắn... thật sự là quá đáng!
Lúc đi ngang hòn giả sơn bên cạnh hành lang gấp khúc, nàng vô tình nghe thấy tiếng nam nữ đối thoại khe khẽ. Lời lẽ ẩn ẩn mờ mờ, lại đủ để khiến nàng giật mình.
Nam tử cười cợt:
“Ôi chao, tiểu cô nương à, ngươi keo kiệt thật đấy! A Ninh nhà ngươi bị hù đến sợ chết khiếp. Ngươi có biết ta mất bao công mới đổi được bức thư đó không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT