Phu nhân ư? Nữ tử nào lại chẳng muốn một danh phận chính đáng, ai cam tâm làm thiếp thất không danh không phận? Chỉ là sự tình đã tới nước này, nàng tâm tính rộng lượng, cũng dễ dàng thỏa mãn. Chủ yếu là vị Thế tử điện hạ của Yến Vương phủ kia đối với nàng thực sự không tệ, ngày ngày trôi qua an yên, nàng cũng dần quen mà chấp nhận.
Chữ "phu nhân", hay là "thế tử phi" gì đó, nàng chưa từng dám mơ tưởng tới, chỉ là thoáng nghĩ cũng thấy xa vời...
Khi nghe tin hôm ấy Sở Trác không đến, trong lòng nàng kỳ thực có chút mừng thầm. Thế nhưng ngày hôm sau, thế tử điện hạ vẫn phái người đến báo tin rằng hôm nay lại không thể tới, liên tiếp hai ngày như thế, trong lòng nàng bất giác nảy sinh chút tâm tư khôn tả.
Dùng bữa xong, nàng cùng Lan Nhi tản bộ hồi phủ, đi ngang thính đường trông thấy con anh vũ kia, liền bất giác nhớ lại ngày ấy Sở Trác dùng nó dỗ nàng vui cười, trong lòng thoáng chút hoài niệm…
Nhưng chỉ là thoáng qua mà thôi.
Ngày thứ ba, nàng lại đến Tiết phủ ở lại bên mẫu thân một buổi chiều, khi trở về thì trời đã ngả hoàng hôn. Đường sá thưa người, sắc trời lại đẹp, hoa đào bên đường nở rộ, cảnh sắc thực hữu tình. Gần đến phủ, nàng xuống xe, cùng Lan Nhi thong thả bước bộ.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, thấy phía trước là rừng hoa đào liền rẽ vào dạo chơi. Nơi này nàng từng đến nhiều lần, không hề lạ lẫm. Nhưng đi một đoạn, chợt không còn nghe thấy tiếng Lan Nhi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play