Gương mặt thiếu nữ, từng nụ cười từng ánh nhìn vẫn như còn vương vấn trước mắt hắn. Bàn tay hắn vô thức siết chặt, kêu lên tiếng “khanh khách” lạnh lẽo, nhưng trong đôi mắt kiên cường ấy, rốt cuộc vẫn rơi xuống giọt lệ đầu tiên.
Cố Kỳ Uyên trở về phủ, lòng ngổn ngang trăm mối.
Hôm nay hắn thất thố rồi. Chỉ vì suốt bao năm qua, hắn chưa từng nghi ngờ lòng dạ Sở Thần, luôn cho rằng bọn họ là bằng hữu, là huynh đệ. Nhưng phản ứng vừa rồi... đã khiến hắn sáng tỏ.
Trên cõi đời này, người không mong thấy Sở Trác còn sống nhất – chính là Sở Thần.
Mang theo tâm sự nặng nề, Cố Kỳ Uyên rảo bước đến tiểu viện của bạn cũ.
Dưới gốc ngô đồng, Lục Hạo Sơ lặng lẽ đứng đó, ánh mắt dõi theo khóm hoa trước mặt. Dáng người tuấn nhã, thần sắc thanh đạm. Dẫu đã qua tuổi bất hoặc, hai bên tóc mai lấm tấm sương bạc, nhưng khí chất vẫn cao quý, như trời sinh đã vậy.
“Hạo Sơ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT